A review by ngominh
Haruki Murakami and the Music of Words by Jay Rubin

3.0

Ban đầu đọc vì tò mò xem Jazz có cái gì hay mà Toni Morrison, Michael Odaantje hay Zadie Smith ai ai cũng có 1 tập tiểu luận (hoặc tiểu thuyết) dính tới nhạc Jazz. Nhưng mà không ngờ cuốn này nó như 1 cuốn phê bình văn chương của Murakami vậy.

Cũng hay khi Jay Rubin khai thác song song giữa đời sống cá nhân và quá trình sáng tạo của Murakami. Qua đó biết thêm những dòng chủ lưu trong cách viết, quá trình đưa ông đến với nghề văn, nghề dịch và viết truyện ngắn.

Tuy nhiên điểm không thích là nó quá dài. Với một người không thích Murakami, việc tìm những sự kết nối cũng như định hình thế giới Murakami là rất cần thiết cho người hâm mộ của ông, nhưng với mình là không. Mình chỉ không thích những chỗ dù cho rằng Murakami chủ ý tạo ra sự vô lý, rằng ông thừa nhận đó là ứng tác, là khoảnh khắc dẫn đường như những feelings của jazz... thì Jay Rubin vẫn tiếp tục phỏng đoán và phân tích (!?) không biết để làm gì. Chính những điều này làm cho mình thấy cuốn sách này ít tính trung thực, nó như của 1 fanbouy viết về idol, có phần bợ đỡ, cho nên nếu để đọc kỹ hoặc đọc lần 2 lần 3, thì mình sẽ không đọc lại.